Cánh Hoa Xưa
Chiều tàn về trong hoang vắng đưa những xót xa
Lạnh lùng nhìn năm tháng qua dáng xưa chờ phai nhoà
Nghẹn ngào xin bao thương nhớ về với tình yêu cũ
Cánh hoa xưa với vòng tay cũ đã xa muôn trùng
Mấy phút đắm đuối ôi mộng tan rồi
Những sám hối cho ngày xanh
Mong manh duyên lỡ tan rồi
Đêm hoang ta khóc cho người, người hỡi!
Gọi hồn ai trong sương gió
Cuộc tình oan nơi bến mơ
Một mình ta trong gió mưa âm thầm
Gió cuốn gió cuốn trong vòng tay này
Vẫn giá buốt trên bờ môi
Chia ly chưa dứt duyên đời
Hương xưa theo gió bên người hoài mong
Lạnh lùng nhìn giòng sông vắng
Nghẹn ngào chờ giòng nước trôi
Cuộc tình để rồi thế thôi muôn đời
Chiều tàn một bên sông vắng bao nỗi nhớ mong
Một ngày một đời sẽ qua dáng xưa rồi phai nhoà
Nghẹn ngào nhìn hoàng hôn xuống ừ thôi từ đây
Vẫn sông xưa vẫn giòng nước cũ ước mơ phai tàn
Đăng Khánh