35 năm Báo Người Việt

WESTMINSTER (NV) – “Nói thực với quí vị, bà xã tôi ‘muốn khóc’ vì con gái dành chỗ đi tham dự lễ phát thưởng cuộc thi viết và tiệc kỷ niệm 35 năm thành lập báo Người Việt.” Ðó là một đoạn trong email mà ông Ðặng Xuân Hường, người đoạt giải khuyến khích cuộc thi viết, gởi đến tòa soạn.

Vợ chồng nhạc sĩ Ðăng- Khánh (bìa trái) và Từ-Công- Phụng (thứ tư, từ trái) cùng các thân hữu tại tiệc kỷ niệm 35 năm thành lập báo Người Việt. (Hình: Dân Huỳnh/Người Việt)

“Nhưng cái lý của nó [con gái] lại không làm sao nói được, vì nó đã nói ngay khi được tin trúng giải rồi. Và trên đường về nhà sau buổi lễ, hơn một giờ lái xe mà nó ca hát liên tục mặc dù trong lúc dự tiệc nó không có ai cùng tuổi để trò chuyện.” Tiếp thư của ông Hường.

Và ông kết thúc bức thư: “Tôi gửi email này cho tòa soạn và cho Ngọc Lan để chia sẻ niềm vui của gia đình. Thật không có gì vui bằng, đến nỗi bà xã tôi nói ‘Tết này cha con ông ăn Tết trên… mây.’”

***

Không biết mọi người nghĩ gì, riêng tôi, một thành viên của “chủ nhà” đứng ra tổ chức một sự kiện mà nhận được email phản hồi như thế này thì quả là “có thể đêm nay không ngủ được”.

Niềm vui của người làm báo đơn giản vậy thôi.

Hôm nay thì mọi người trong tờ báo Người Việt hình như đều đã… hết bệnh, bởi tiếng cười, tiếng đùa từ sáng sớm đã vang lên khắp nơi. Nhẹ nhõm để cùng cười, cùng bàn tán, cùng kể lại những chuyện “ngoại cảnh”, chuyện hậu trường, chuyện đã xảy ra trong một sự kiện – theo nhận xét của một thân hữu: Vừa sang trọng, vừa nghiêm túc, lại vừa thân mật.

***

Tôi chỉ là một phóng viên, tôi không có nỗi lo của “người lớn” trong Người Việt. Mà ngược lại, tôi có những niềm vui và sự thích thú “ngấm ngầm”, như khi tôi đứng ngay sau lưng vợ chồng nhạc sĩ Ðăng Khánh mà không dám mạnh dạn bước đến để nói “Con nghe đĩa nhạc của chú đến mức muốn nhão ra rồi,” hoặc như tôi lén đứng nhìn nét lãng tử của nhạc sĩ Từ Công Phụng rồi ngẫm nghĩ tại sao ông có thể viết “Mắt Lệ Cho Người” đẹp đến như vậy; rồi lại ngắm “dung nhan” Cung Tiến, người nhạc sĩ của Hoài Cảm, Ðôi Bờ, Thu Vàng, Hương Xưa… mà đã không ít lần tôi lẩm nhẩm hát…

Và dù đã nghe nhắc nhiều đến Tô Thùy Yên, thậm chí có lúc hai câu thơ “Chút rượu hồng đây xin rưới xuống/Giải oan cho cuộc biển dâu này” của ông tôi đã từng mượn để làm kết thúc cho một bài viết của mình trong chuyến về biển Ðông, vậy mà tối hôm đó tôi mới biết dung nhan của tác giả “Ta Về”…

Mà đâu chỉ vậy, trong những lúc người thật đông như thế, thì không gì bằng kiếm một góc đứng quan sát mọi người, sẽ thấy có bao nhiêu điều hay.

Nếu văn nghệ sĩ có sự nổi tiếng của họ, thì giới thương gia, doanh nghiệp, dịch vụ như người đẹp của Trẻ-Khỏe-Ðẹp Thụy Trinh, vợ chồng chủ nhân công ty Quốc Việt, ông Nguyễn Văn Son của New York Life, ông Hồ Lê của OC Autohaus, ông bà Phi Nguyễn đại diện của Hawaiian Garden Casino, cô Quyenzi Phạm của Gravity Media… Hay giới chính khách, chính trị gia như bà Dân Biểu Liên Bang Loretta Sanchez, ông Thượng Nghị Sĩ Tiểu Bang Lou Correa, Thị Trưởng Tạ Ðức Trí và các đồng sự của mình thuộc thành phố Westminster, vợ chồng Thị Trưởng Michael Võ của thành phố Fountain Valley… Hoặc giới bác sĩ, nha sĩ, luật sư như Nha Sĩ Nguyễn Diệu Liên Hương, Bác Sĩ Phạm Ðặng Long Cơ, Bác Sĩ Nguyễn Trần Hoàng, Chánh Án Nguyễn Trọng Nho, Thẩm Phán Phan Quang Tuệ, Luật Sư Nguyễn Quốc Lân… Hay thậm chí là các vị đại diện cho các tôn giáo như Linh Mục Ðức Minh, Linh Mục Mai Khải Hoàn, Linh Mục Vũ Ngọc Long, Hòa Thượng Chơn Thành, lại có nét độc đáo của riêng họ.

Không phân biệt ai là ai hết, tất cả đều là bằng hữu, là mối giao hảo của Người Việt. Và họ có mặt tại đây tối hôm nay, vì đây là Người Việt. Tôi nghĩ như vậy, và tôi thầm hãnh diện về nơi mà mình làm việc.

Tự dưng nhớ đến câu bình luận mà họa sĩ Nguyễn Cao Hiệp ghi trên trang Facebook của tôi liên quan đến ngày hội này: “It’s such an honor and pleasure to be a part and capture the essence of this special ‘Anh Hùng Tụ Hội’ kind of event. Thank you.” Và bật cười, đúng là “anh hùng hội tụ”.

Mà đâu chỉ có người họa sĩ đã vẽ hết chân dung nhân viên Người Việt trong cái nhìn hí họa và sự liên tưởng đến câu chuyện “Anh Hùng Lương Sơn Bạc” mới nghĩ như vậy. Một người tham dự khác cũng nói, “Nhìn vào thành phần tham dự thuộc thế hệ đã từng sống ở miền Nam trước 1975, có thể nói, đại diện của một thế hệ ưu tú của miền Nam, thuộc mọi giới, mọi thành phần, đều có mặt tại buổi kỷ niệm của Người Việt.”

Tôi không hân hạnh được biết hết các vị khách ghé chân lại nơi này, nhưng sự nổi tiếng của họ khiến tôi có cảm giác mình được hãnh diện lây vì tôi có thể khoe với bạn bè, “Ngày hôm đó có thi sĩ Trần Dạ Từ-Nhã Ca, có Bác Sĩ Trần Ngọc Ninh, có nhà thơ Viên Linh, có nhà văn Trần Phong Vũ, có nhà báo Nguyễn Văn Khanh, Việt Long, có nhà bỉnh bút Bùi Bảo Trúc, họa sĩ Hồ Thành Ðức-Bé Ký, họa sĩ Nguyên Khai, nhà thơ Thái Tú Hạp, nhà báo Lê Văn (nguyên trưởng Ban Việt Ngữ đài VOA), nhà báo Thái Lân (từng là tổng thư ký báo Chính Luận), nhà văn Trùng Dương (từng là chủ nhiệm báo Sóng Thần), Luật Sư Ðinh Thạch Bích (từng là chủ nhiệm tờ Việt Nam Hải Ngoại), ông Trịnh Ðình Thắng (từng là bí thư trưởng Phong Trào Thanh Niên Cách Mạng Dân Tộc Việt), nhà văn Ðỗ Tiến Ðức (từng là giám đốc Trung Tâm Ðiện Ảnh Việt Nam), Giáo Sư David Elliott (Nhà Việt Nam Học, tác giả cuốn ‘Vietnam’s Transition from Cold War to Globalization’), ký giả kỳ cựu về chiến tranh Việt Nam, Peter Arnett, nhiếp ảnh gia Nick Út, nhà văn Nhật Tiến, các ca sĩ Kim Tước, Quỳnh Giao…”

Thân mẫu của sinh viên Ðinh Nguyên Kha (đang nói) phát biểu tại buổi tiệc 35 năm Người Việt. Kế bên là thân mẫu của Luật Sư Lê Quốc Quân và thân phụ kỹ sư Trần Huỳnh Duy Thức (bìa phải). Ðứng sau lưng là Luật Sư Trịnh Hội và nhà báo Ðinh Quang Anh Thái. (Hình: Dân Huỳnh/Người Việt)

Chưa hết, tôi còn có thể hãnh diện để nói với bạn, rằng khách của Người Việt đến từ… xa lắm, “có nhà báo Trần Văn Ngô (từ Pháp), nhà báo Nguyễn Thiện Cơ (từ Việt Nam trở lại), ca sĩ Thế Dung (từ Pháp), thi sĩ Trần Mộng Tú (từ Seattle), nhà văn Nguyễn Tường Thiết (từ Seattle), nhà thơ Nguyễn Tường Giang (từ Virginia), nhà báo Liên Bích (từ Dallas), Bác Sĩ Nguyễn Ðức Tuệ (đến từ Houston), nhà báo Triều Giang (Austin)…”

Vẫn chưa hết, tôi còn được dịp “nhìn tận mắt” những tên tuổi mà các đồng nghiệp mảng chính trị, thời sự nhắc đi nhắc lại: Nhà bình luận Trần Bình Nam, cựu thiếu tá Hải Quân Trần Quốc Bảo, ông Ðỗ Hoàng Ðiềm (Việt Tân), cựu thiếu tá Lực Lượng Ðặc Biệt Nguyễn Thái Bình, nhà báo Dương Phục (người từ miền Nam đầu tiên đến Hà Nội cùng Phạm Huấn năm 1973, sau khi hiệp định Paris được ký kết), Luật Sư Trần Thanh Hiệp (Nhóm Sáng Tạo, từ Pháp), Trung Úy Lôi Hổ nổi tiếng một thời, Lâm Ngọc Chiêu – nhân vật chính trong tác phẩm Cây Tùng Trước Bão của Hoàng Khởi Phong, các cựu Ðại Tá Trần Ngọc Thống và Thiếu Tá Hồ Ðắc Huân (tác giả Lược Sử Quân Lực VNCH)…

Vẫn chưa hết, đây cũng là dịp để tôi được trực tiếp gặp và nói chuyện với các đồng nghiệp của mình tại các ấn bản Người Việt địa phương: Nhà báo Trần Ðông Ðức (Người Việt Ðông Bắc), anh Ngô Thế Phong (Người Việt Las Vegas), anh Huỳnh Sĩ Nghị (Người Việt Minnesota), anh Ðịnh (Người Việt Utah), anh Jimmy Tòng (chủ tịch Cộng Ðồng Người Việt tại Las Vegas). Cũng là một tin vui, vào đêm của buổi tiệc, đồng nghiệp Người Việt Houston, Luật Sư Shandon Cường, không đến tham dự vì phải tham dự lễ nhậm chức Chủ Tịch Cộng Ðồng Người Việt Quốc Gia Houston và vùng phụ cận.

Và, một điều bất ngờ với tất cả – tôi biết chắc là “bất ngờ” vì bỗng nhiên toàn bộ khán phòng có tiếng vỗ tay thật lớn, thật vang dội khi người MC lên tiếng giới thiệu: Thân mẫu của Luật Sư Lê Quốc Quân, thân mẫu của sinh viên Ðinh Nguyên Kha, thân phụ của kỹ sư Trần Huỳnh Duy Thức, blogger Nguyễn Anh Tuấn từ Việt Nam, đang có mặt tại đây, ngay trong căn phòng này. Ngay sau lời giới thiệu, tôi thấy nhiều người ở khắp các bàn khác đứng dậy, kéo nhau đến chào hỏi những người cha và những người mẹ của những người đang tranh đấu và đang chịu tù tội tại Việt Nam.

***

Có đứng một chỗ để quan sát cách những sếp lớn của Người Việt ra tận bậc tam cấp sát đường để mà đón khách, để thấy cách mà các sếp đi đến các bàn nói dăm ba câu, hỏi thăm đôi ba chuyện, mới chiêm nghiệm được lời nhận xét của cô Trinh Phí, một trong những vị khách tham dự, “Có một điều khiến em rất bất ngờ và cảm động, là gia đình em được anh Thiện Giao, anh Ðinh Quang Anh Thái đón tiếp ngay cửa ra vào, các anh không chỉ nhận ra em, mà còn nhớ cả tên của dì em. Các anh đã cho em cảm giác thật thân quen, ấm áp, chân tình, dù đây là lần gặp gỡ đầu tiên. Cử chỉ đó khiến dì em rất cảm động, dì em gửi lời cảm ơn hai anh.”

Trinh Phí, người đoạt giải nhất đồng hạng của cuộc thi viết, gởi cả một đoạn email cho tòa soạn: “Xin cám ơn cô Tuyền đã giúp con có 4 vé vào cửa. Ông dượng của con rất mừng, vì từ hôm biết đoạt giải, đến ngày lãnh thưởng, ngày nào ông cũng ra vô, nài nỉ dì con cho ông đi dự tiệc. Không đọc được tiếng Việt, nhưng hôm nay dượng cũng đi mua 4 tờ báo về để dành. Chắc chờ được khoe hang xóm tới chơi.”

Hay như lời của chị Kiều Lưu, cũng một vị khách có mặt ngày hôm đó, “Báo Người Việt tổ chức tiệc rất chu đáo, từ lúc bên ngoài là valet parking (có điều không biết trước nên em phải tự tìm chỗ đậu xe xa tít tắp), đến các ‘cây đa cây đề’ của báo đứng trước sảnh đón khách, đi lòng vòng chào bàn. Không có diễn văn dài lê thê, chỉ có phần văn nghệ với những giọng ca rất hay, em chấm nhất Thiên Tôn! Lúc về còn có túi quà rất trang trọng. Cám ơn báo Người Việt về một buổi tối thật vui!”

Có đứng một chỗ để quan sát thái độ của những vị khách ở lại sau cùng cùng Người Việt, mới thấy niềm vui mà họ thật sự đã có là gì. (Và cũng để thấy nhà báo Bùi Bảo Trúc hào hoa ra sao, khi ca sĩ Thương Linh, trong giọng hát đặc trưng của Jazz, đã đệm vào lời ca 3 chữ “BBT” – tặng cho ông.)

Hay có đứng một chỗ để nhìn ông tổng giám đốc vui vẻ kéo hết những người đoạt giải thưởng cuộc thi viết kỷ niệm 35 báo Người Việt đi tìm các vị giám khảo để cám ơn – theo đề nghị của các vị khách dễ thương này – mới thấy cách người ta lấy sự chân tình ra để đối đãi là như thế nào.

Và cũng có đứng một chỗ để quan sát mới cảm thông hết nỗi băn khoăn của nhà báo Ðinh Quang Anh Thái trong suốt thời gian qua, đó là việc xếp chỗ ngồi cho mọi người. Ðôi ba bàn chỉ có lác đác vài người khách, dĩ nhiên họ có thể buồn, nhưng biết làm sao hơn khi những người ngồi chung bàn trả lời rằng đi nhưng cuối cùng lại không tới. Và với một lượng khách khổng lồ như vậy thì cái đầu của một Ðinh Quang Anh Thái có tỉnh táo tới đâu cũng có lúc chợt quên mất người tên Nguyễn Trần Hoàng là bác sĩ, lẽ ra nên để “ổng” ngồi cùng các đồng nghiệp thì có lẽ vị bác sĩ này sẽ có nhiều chuyện để nói hơn là khi ngồi chung với các “chủ thầu” nên “không biết nói gì hết trơn”.

Vòng tay dù có mở rộng ra đến đâu, vẫn có thể chưa ôm trọn hết tất cả vào lòng, để mọi người hiểu hết rằng Người Việt quý trọng họ đến mức nào.

Dẫu vậy, tôi nghĩ sẽ không mấy người còn giữ lại trong lòng những điều còn chưa như ý, vì nụ cười, sự thân tình mà Người Việt có bao nhiêu đã xài hết bấy nhiêu rồi.

***

Dù rằng tôi phải về nhà lúc 12 giờ đêm (sớm hơn một số đồng nghiệp của mình rời khỏi tòa soạn lúc 2 giờ sáng) nhưng khi đọc những dòng này của một độc giả ở Riverside: “Thực tế có những niềm vui mà quý báo không thể ngờ của độc giả, thí dụ như tôi rất ham mê đọc báo chí, có một lần mấy ngày gần Tết, mà ở dưới vùng Moreno Valley này tìm đâu ra báo, lại không đi xuống Bolsa, có một người bạn ghé chơi tặng một số báo đặc biệt dày cộm. Trời ơi, còn sướng hơn cả Noel được quà tặng của mấy đứa con mình nữa!” thì tất cả nỗi mệt nhoài đều tan biến hết.

Tôi nghĩ, đồng nghiệp tôi cũng chung một nụ cười và niềm vui như thế.

35 năm, ngày sinh nhật Người Việt, đã khép lại.

Buổi sáng cafe. Từ trái(Đứng) Phương Hoa, Chị Tô Thuỳ Yên, Khánh Minh, Tuấn Ngọc, Nguyễn Lương Vỵ, anh Hiến. (Ngồi) Ngọc Hoài Phương, Tô Thuỳ Yên, Đăng Khánh, Du Tử Lê (Jan.2014)

Buổi sáng cafe. Từ trái(Đứng) Phương- Hoa, Chị Tô- Thuỳ- Yên, Khánh- Minh, Tuấn- Ngọc, Nguyễn- Lương- Vỵ, anh Hiến. (Ngồi) Ngọc- Hoài- Phương, Tô- Thuỳ- Yên, Đăng- Khánh, Du- Tử- Lê (Jan.2014)

Hang ngoi: Thi si To Thuy Yen/ NS Dang Khanh / Thi si Du Tu Le Hang dung: Nha Bao Ngoc Hoai Phuong- Ca si Tuan Ngoc- Anh Hien

Hang ngoi: Thi si To- Thuy- Yen, NS Dang- Khanh  Thi si Du- Tu- Le
Hang dung: Nha Bao Ngoc- Hoai- Phuong- Ca si Tuan- Ngoc, Anh Hien

Buoi toi hop mat. Nha van Nha Ca/ Hoa si Nguyen Khai/ Hoa si Ho Thanh Duc/ Nhac si va Ba Cung Tien/ NS Dang Khanh/ Thi si Tran Da Tu / Phuong Hoa (vovn)

Buoi toi hop mat. Nha van Nha- Ca, Hoa si Nguyen- Khai, Hoa si Ho- Thanh- Duc, Nhac si va Ba Cung- Tien NS Dang Khanh, Thi si Tran- Da- Tu , Phuong- Hoa (vovn)